Trang Đọc Truyện Online - Blogradio.yn.lt
  Truyện Game SMS CUTE
Bạn có thích Truyenteenhay.yn.lt Không ?

 admin


Quảng Cáo
SMS- Wap smstinnhancute.wap.sh kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi!
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 1093
• Mục: Tiểu thuyết
• Chia sẻ : SMS Google Facebook


- Ưm…-Tôi muốn nói nhưng cứ như bị câm, hoàn toàn không nói được lời nào.

- Cô nói dối!-Hắn lạnh lùng như phán án tử hình.

- Gì chứ? Sao mà anh biết tôi nói dối?

- Dễ mà! Mỗi lần cô nói dối là trán liền đổ đầy mồ hôi.

- A~

- Nói thật đi. Tôi mà làm lớn chuyện là phiền toái lắm đó!!!

- Ưhm…Thì…Thì tại anh đó!!! Anh xem tôi là cái gì? Là búp bê của anh mua chắc?! Anh đem tôi ra làm bia đỡ đạn cho chuyện tình rắc rối giữa anh và Yến Yến ư??? Tôi thèm vào!!!!!-Tôi la hét ỏm tỏi. Hoàn toàn không có điểm nào giống người bệnh hết!
Cô…là giận chuyện đó? Hay là…cô đang…ghen?

- Ghen này, ghen này, ghen cái đầu heo nhà anh a~ Đã tự kỷ lại còn mơ mộng hão huyền.-Tôi vừa nói vừa đánh lên vai hắn.

- Thật ra…tôi…với Yến Yến…đã hết yêu rồi mà!!!

- Liên quan dính líu gì đến tôi chứ???

Thật ra…khi nghe điều này tôi bỗng dưng có chút vui vẻ. Chẳng lẽ thời gian qua thật sự là tôi ghen bóng ghen gió ư?

- Diên Diên Lãng…Nếu cô không tin…tôi sẽ làm cho cô tin tưởng…

- Ê…
Và, chứng minh của hắn là…đem lễ vật đến hỏi tôi làm vợ. Tôi thật sự điêu đứng một phen. Cái…cái này…Tôi chỉ mới 27 mà…Huhu…

Thế nhưng mình tôi phản đối thì có tác dụng gì cơ chứ. Ba mẹ, đồng nghiệp đều ủng hộ hết mình, thiếu điều muốn giơ chân lên để tán thành mà thôi. Vậy là không công bằng!!!!!!Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi! - Chương 11
RẮC RỐI NƠI LỄ ĐƯỜNG

~~ Vì sao cứ phải hoài niệm về những điều đã qua?! ~~
Bước ra lễ đường, dưới ánh mắt uy hiếp của hắn, tôi đành duyên dáng mỉm cười. Tôi không thích hắn, không yêu hắn nhưng tại sao phải cưới hắn??? Yaaaa!!!! Hồi đó cười Yến Yến bị ép gả, bây giờ…có phải đây là quả báo không????

Tôi thấy ánh mắt hắn lấp lánh lấp lánh hướng về phía tôi, nhưng dường như trong đáy mắt ấy không phải là hình ảnh của tôi mà là của Đặng Yến Yến. Nước mắt tôi đọng lại ở khóe mắt càng lúc càng đầy, tôi cứ trừng lớn mắt không dám chớp chỉ sợ nước mắt liền được dịp tức tưởi trào ra.

Vì sao ngay tại đám cưới của hắn mà hắn vẫn có thể nghĩ tới bạn gái cũ kia chứ???

Khung cảnh trước mắt dần dần mờ đi, tiếng vỗ tay, reo hò dần xa, dường như lễ đường tráng lệ, xa hoa này chỉ còn mỗi tôi và Lương Gia Vũ. Tôi nhấc váy cưới chầm chậm tiến về phía trước, không biết thảm đỏ này là dẫn tôi đến thiên đường hạnh phúc hay là địa ngục đau khổ nữa đây?! Miễn cưỡng là không bao giờ hạnh phúc, tôi không muốn giống như ba mẹ của tôi, một lần nữa làm cho con cái của mình phải chịu đựng sự thiếu thốn tình cảm ấy được. Không thể!!!

- Uả??? Sao vậy? Sao cô dâu không đi tới??? Hay là đổi ý nhỉ???

- Suỵt! Cái đồ miệng quạ. Câm đi cho thiên hạ nhờ!

- Í! Hình như cô dâu muốn nói gì đó…

- Chắc là lần đầu gả chồng nên run rẩy thế thôi!

- Ôi~ Lũ trẻ bây giờ thật là…khó hiểu quá!!!



Những lời bàn tán càng ngày càng mãnh liệt. Tôi…có nên tiếp tục hôn lễ này không???

- Xin lỗi mọi người, Diên Lãng đêm qua là trang điểm nên bây giờ có vẻ hơi lúng túng. Mọi người cứ tiếp tục tận hưởng bữa tiệc. Chúng tôi xin phép!-Lương Gia Vũ lên tiếng giải vây rồi đỡ tôi vào phòng. Tôi…làm sao thế này???
- Diên Lãng! Có phải cảm thấy hơi mệt hay không?-Hắn lo lắng. Nhưng tôi lại cảm thấy trong lòng hắn chỉ tồn tại mỗi Đặng Yến Yến. Vậy rốt cuộc tôi là cái gì???

- Diên Lãng?-Hắn gọi thêm lần nữa.

- Chúng ta…đừng cưới nữa!-Tôi nói. Mắt không còn dám chiếu thẳng vào hắn.

- Cái gì???? Em là đang đùa hả?????

- Không phải! Tôi thấy…

- Không có thấy gì hết!!!!!!!-Hắn đột ngột gào lên làm tôi giật bắn mình. Phản ứng như vậy là sao???

- Mau! Mau giải thích rõ ràng. Nếu không thì đừng trách!!!!!!-Hắn siết chặt cổ tay tôi. Tôi cũng bắt đầu tức giận:

- Gì chứ? Tôi là không muốn cho con cái của mình phải thê thảm giống tôi. Có một gia đình những tưởng là hoàn hảo nhưng thực chất chỉ là một lớp vỏ. Miễn cưỡng là không bao giờ hạnh phúc. Tôi đến đây là do bị ép đến, bị ép gả. Ba mẹ tôi là một ví dụ rất rõ rồi, anh là không thấy sao??? Họ không cần tôi, không thương tôi, không có tôi họ sẽ không bao giờ bị vướng bận Chỉ tại tôi xuất hiện mà họ phải miễn cưỡng diễn vai vợ chồng hạnh phúc…-Tôi càng nói càng cảm nhận được nước mắt đang loang lổ trên gương mặt mình. Vì sao tôi không có được gia đình ấm áp như Yến Yến chứ???

- Em có cảm thấy bản thân mình rất là ngây thơ hay không???

- Hở?

- Bây giờ em đã 27 tuổi rồi. Vì sao vẫn còn trẻ con thế chứ? Họ là họ, em là em. Cưới anh là một quyết định đúng nhất của em đó!!!

- Khỉ gió!!! Cưới anh là điều mà tôi ân hận nhất thì có!!!

- Bức xúc sao?

- Quá bức xúc luôn a!!!

- Diên Diên Lãng! Nếu họ không thương em, không cần có em thì họ đã không phải giả vờ hạnh phúc trước mặt em rồi. Em có hiểu hay không? Em chỉ biết trách họ tại sao không cho em một gia đình hạnh phúc thật sự, trách họ làm cho em thiếu thốn tình cảm gia đình…vậy tại sao em không nghĩ rằng bao năm qua họ đã cố gắng cho em những kỷ niệm đẹp nhất, những ấm áp khó quên nhất?...
- …

O_o)))

(((o_O

Là tôi nghe nhầm hay là hắn có bệnh vậy? Nói chuyện…Sao không đi làm tiến sĩ tâm lý hôn nhân gia đình luôn đi!!!!!

- Khoan há mồm cảm kích anh như thế…-Hắn hào sảng khoác tay nói.- Hề hề…Vấn đề là…bây giờ mọi người ai ai cũng nghĩ em thật sự mang thai con của anh…

- Còn không phải do anh hại?!!!!!!!-Tôi la hét. Đã sớm đem cái dáng vẻ ủ rũ khi nãy quăng xa mấy chục mét luôn rồi!

- Này! Anh nói là chuyện của anh, ai mượn bọn họ tin cơ chứ???-Anh bày ra vẻ mặt vô tội. Trời đất!!! Hạng người này sao lại da dày cả tấc thế???

- Anh…anh…TRỜI ƠI!!!!! Tôi lên máu mà chết mất!!!!!!

- Khà khà…Chuyện gì chứ chuyện này em đừng lo ha. Em sống dai như gián vậy đó, không đời nào từ bỏ cõi đời sớm thế đâu a.

- Anh!!!!! Lương Gia Vũ!!!!!!!!!!!! Tôi nhất định chém chết anh!!!!!!!!!!!!!!! Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi! - Chương 12
BI HÀI CHUYỆN HÔN NHÂN

~~ Giờ thì tôi đã hiểu vì sao mọi người đều gọi hôn nhân là một nấm mồ rồi a…~~
Làm vợ là sao? Là phải hầu hạ, phụ giúp cho chồng. Miễn bàn đi!

Làm mẹ là sao? Là phải biết thương yêu, dạy dỗ con cái. Miễn bàn luôn!

Làm dâu là sao? Là phải hiếu kính với cha mẹ chồng, phải biết kính trên nhường dưới. Miễn bàn!

ORZ…Có phải người xưa ăn không ngồi rồi không có chuyện gì làm nên mới đặt ra mấy điều luật hôn nhân nhả ruồi này không? Chán chết mất!!!

- Diên Lãng!!!!

- Chuyện gì?????

Hứ! Là hắnđến hỏi cưới tôi mà? Tôi có phải đích thân đến van cầu hắn cưới tôi đâu mà bây giờ hắn lại xử sự với tôi hệt như người ở thế này? Tức quá!!!

- Diên Lãng! Mau đi giặt đồ đi nha. Nè, đừng có dỗi mà!!!

- Hề hề…giặt, giặt mà!!!

Tôi tuy nhăn răng ra cười cười nhưng trong lòng thầm tính kế. A há! Tôi có cách rồi nha!!!
Xoẹt…xoẹt…xoẹt…Là tiếng gì có biết không??? Chính là tỷ tỷ đây đang luyện môn võ mới là “kinh công xé đồ”. Vật liệu rất là đơn giản, đó là cây kéo thật là bén, thật là sắt, tước một cái là đủ tan nát bộ đồ. Vậy là…mấy bộ vest đắt tiền của hắn liền được tôi thanh lý trong vòng chưa tới 1h đồng hồ.

- Vũ! Em đã giặt xong rồi!!!-Tôi nén cười, cố gắng hét lên. Há há…Kỳ này còn không cho hắn thổ huyết mà chết sao???

- TRỜI ƠI!!!!!!!!!!!-Dưới lầu vang lên tiếng hét đanh thép của Vũ. Tôi trong phòng tắm ôm bụng cười ha hả. Thiều điều muốn đứt ruột chết luôn.

- Hahaha…

Binh…Cửa phòng tắm mở toang ra. Tôi ngưng cười, bắt gặp ánh mắt hung hăng của hắn, toàn thân tôi như bị đóng băng. Trời~ơi…

- Hề hề…Không sao chứ????

- Tiền!

- Gì cơ???-Tôi khó hiểu.

- Mỗi bộ là hai triệu, hai mươi bộ là 40000000 a…

- Cái gì?????? Anh tính giết người chắc????

- Không có tiền thì đền cái khác...

- Đền gì cơ???? Mà nè, tôi là tôi không có đồng ý mấy cái chuyện làm người ở rồi nha!!!-Tôi hách dịch. Hắn cười đểu:

- Tất nhiên là không! Đền sắc cũng tốt mà!!!!

- A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Cút đi!!!!!!!!!!!!

=____=|||| Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi! - Chương 13
CẦN TÌNH KHÔNG CẦN TIỀN

Sặc…Tôi choáng váng khi nghe đáp án từ miệng hắn. Đền sắc là sao???

- Anh…Khùng hả???-Tôi giở mặt quỷ.
- Khà khà…Lại có vợ nói chồng thế a???
- Yaaaa…Anh cút đi!!!!!!!! Anh thật sự bị tâm thần rồi a!!!!-Tôi run rẩy. Cố gắng tiến ra cửa chuồn lẹ. Ai ngờ âm mưu sớm bị phát giác, hắn nhanh chóng lôi tôi lại. A…Cứu…
- Anh còn không buông là tôi cắn anh chết đó!!!-Tôi uy hiếp.
- Chẳng phải lúc trước em nói da anh rất dày sao? Vậy thì em có căn anh cũng không ngại.
- Anh…anh…anh…
- Choa!!! Da em thật là mịn nha!!!...-Hắn ngả ngớn trêu chọc. Tôi cau mày, có chân đạp phắt hắn nào ngờ hắn nhanh chóng né được còn chân tôi thì mất đà đạp thẳng vào cái ghế. Trời ơi~
- ORZ…Thật là không may. Đêm tân hôn anh lại say không biết trăng sao. Chắc là em giận lắm nhỉ??? Hử?-Hắn đưa tay vuốt trán tôi. Bây giờ tôi thật hận vì sao không để móng tay dài như là Bạch Cốt Tinh để cào cho hắn một cái bõ ghét. Hứ!!!
- Anh…Anh…A! Đừng…-Bàn tay hắn lần vào trong áo tôi, mạnh mẽ di chuyển làm cơ thể tôi nóng bừng.
- Hử? Muốn nói gì???-Giọng hắn khàn khàn. Dây thần kinh mẫn cảm của tôi rung lên từng hồi. Tôi không kiềm được rên nho nhỏ. Cái này là gì đây???Bất đắc dĩ, tôi sợ khuất phục trước uy nghiêm và dục cảm của hắn nên la lên:

- Thôi mệt quá!!!!! Tôi đền tiền là xong chứ gì!!!!!!!!!!
- Ok! Dù sao…thời gian còn dài mà. Hahaha…-Hắn cười vang. Tôi cau có chỉnh lại quần áo cho nghiêm túc rồi chạy nhanh ra ngoài. Đồ khùng! Đồ biến thái!!!


Bước ra ngoài không lâu, tôi liền nhận được điện thoại của đồng nghiệp tên là Thanh Vi. Dù chỉ là người mẫu mới nổi nhưng tính cách cô ta chỉ có hai từ để diễn tả là: “Khó ưa”.

- Alô?-Tôi lịch sự.

[Diên Lãng! Ngày mai cô đến công ty nha. Sếp chọn cô làm người mẫu chính cho đợt thời trang sắp tới a!!!">

- Ừm…

[Mà nè! Cô cũng đừng có tưởng là mình ngon. Cô cũng26 tuổi rồi, còn tôi mới 20 thôi. Để xem cô đẹp được bao lâu. Hứ!!!">

Đúng là con nhỏ chảnh chọe. Í nó là tôi già sao??? Con bà nó. 20 thì ngon chắc? Chưa bị mèo nào cắn mỉu nào à nha!!!

Tôi nghĩ đợt này phải đi thương lượng với Gia Vũ cái đã. Dù sao cũng giống như là ăn nhờ ở đậu í, tiền cũng chưa có trả. Tôi mà tự dưng bỏ đi trình diễn vậy có phải làm hắn khùng lên không ta???

- Diên Lãng?! Em đang suy nghĩ cái gì???
- A~

Một tiếng nói từ trên đỉnh đầu tôi vọng xuống. Hả?

Tôi ngẩng đầu lên, chạm vào mắt là hình ảnh gương mặt của ai kia đang tươi cười. Nửa người hắn nhoài ra ban công.

- Hừ! Anh ở đây cũng tốt. Tôi…tôi sắp tới đi trình diễn thời trang và chụp ảnh để đại diện, khoảng hai, ba tuần gì đó tôi sẽ về…...

Bạn đang xem
Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Bình luận facebook
Cùng chuyên mục
»Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi! (2015-08-01)
»Anh yêu em, 1m45 ạ! phần 2 (2015-07-30)
»Anh yêu em, 1m45 ạ! phan 1 (2015-07-30)
»Em ơi nhầm dường rồi (2015-07-30)
Bài viết ngẫu nhiên
» Anh yêu em, 1m45 ạ! phan 1
» Anh yêu em, 1m45 ạ! phần 2
» Em ơi nhầm dường rồi
» Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi!
Tags:


C-STAT U-ON
XtGem Forum catalog